27 lượt xem

“Chiến lược để thịnh vượng và hạnh phúc” | 7 BƯỚC GIÀU CÓ| Phần 2

Chào mừng bạn đến với Sách tóm tắt. Hôm nay mình sẽ gửi đến bạn phần 2, bản tóm tắt của cuốn sách có tựa đề: “Chiến lược để thịnh vượng và hạnh phúc”, của tác giả: Jim John. Các bạn nhớ nhấn nút đăng ký kênh, và vào nhóm cộng đồng hội đam mê đọc sách cùng Sách tóm tắt, để không bỏ lỡ bất kỳ cuốn sách hay nào. Ngoài ra, bạn cũng có thể truy cập website để mua sách, ủng hộ Sách tóm tắt và tác giả, chắc chắn bạn sẽ thấy hạnh phúc hơn rất nhiều.

Chiến lược 3. Học cách để thay đổi. Chương 6. Sự thần kỳ, của phát triển cá nhân. Một ngày nọ. Earl Shoaff nói. Jim, nếu cậu muốn thịnh vượng và hạnh phúc, hãy học tốt bài học này, học cách làm việc cật lực cho chính mình, hơn là làm cho công việc, kể từ thời gian đó, tôi đã làm việc cho sự phát triển cá nhân mình, và tôi phải thú nhận rằng, đây là nhiệm vụ thách thức nhất, công việc phát triển cá nhân này kéo dài suốt đời, bạn biết đấy, những gì bạn trở thành, quan trọng hơn nhiều, những gì bạn gặt hái được.

Câu hỏi quan trọng phải hỏi, trước khi làm một việc gì đó, không phải là. Tôi sẽ được gì, mà thay vào đó bạn nên hỏi. Tôi sẽ trở thành cái gì. Nhận được và trở thành, giống như cặp sinh đôi người Thái Lan. Chang và Eng Bunker. Việc bạn trở thành cái gì, sẽ tác động trực tiếp, đến những gì bạn nhận được, hãy nghĩ về nó theo cách này. Hầu hết, những gì bạn có ngày hôm nay, là do bạn đã thu hút được bằng cách, trở thành con người của bạn hôm nay. Vì thế. Đây là tiên đề kỳ diệu của cuộc sống, để có nhiều hơn bạn đã có, hãy trở nên hơn hẳn bạn hiện thời. Đây là nơi bạn tập trung toàn bộ sự chú ý của mình, nếu không, bạn chỉ có thể phải bằng lòng, với tiên đề về sự bất tiến. Đó là, nếu bạn không thay đổi tình hình hiện tại của mình, bạn sẽ mãi chỉ có những gì mình vẫn có, thu nhập hiếm khi vượt quá sự phát triển cá nhân, thỉnh thoảng thu nhập có một cú nhảy vọt may mắn, nhưng nếu bạn không học cách thực hiện, những trách nhiệm liên quan tới điều đó, nó sẽ thường thu về mức, mà bạn có thể quản lý được. Nếu có ai trao cho bạn 1 triệu đô la, tốt nhất là bạn phải hết sức nhanh chóng, trở thành một triệu phú, một người đàn ông rất giàu có đã từng nói. “Nếu bạn lấy tất cả tiền bạc trên thế giới, và chia thành những phần bằng nhau, cho tất cả mọi người, thì tiền bạc cũng nhanh chóng, quay lại chỗ cũ của nó như trước kia”. Bạn có thể giữ được những gì, không phải đã nhận được, thông qua nỗ lực của bản thân mình.

Giá trị. Lúc khởi nghiệp, có một số điều thường làm tôi rối trí, tôi thường tự hỏi, tại sao một người được trả 2000 đô la một tháng, còn người khác, được trả 4000 đô la một tháng, dù họ cùng làm việc trong một công ty, quản lý cùng loại sản phẩm, có số năm kinh nghiệm, và nền tảng học vấn như nhau, thật là khó hiểu. Tại sao một người lại thực sự, làm được gấp đôi, tính trên hiệu quả kinh tế, nếu nhìn ở góc độ đền bù, thì sự khác biệt giữa 2000 đô la, và 4000 đô la một tháng là gì. Đừng nói với tôi là 2000 đô la, tự tôi cũng tính được sự khác biệt đó, đó chắc là vấn đề thời gian. Tôi nghĩ, một số người làm tốt hơn nhiều, vì họ có nhiều thời gian hơn. Mary phải làm việc tốt, cô ấy có nhiều thời gian. Nếu tôi có tất cả thời gian của Mary. Tôi có thể, cũng làm tốt như thế. Nghe thật ngớ ngẩn đúng không nào, bạn không thể có được thời gian của người khác, bạn lại càng không thể kiếm được ở đâu ra, nhiều hơn 24 tiếng một ngày, khi đồng hồ điểm nửa đêm. Thế là hết. Vì vậy, nếu bạn có suy nghĩ rằng, nếu bạn có thêm thời gian, bạn sẽ kiếm được nhiều tiền, thì hãy quên chuyện đó đi.

Vậy, nếu bạn không thể tạo thêm được thời gian, bạn sáng tạo những gì, để tạo nên sự khác biệt về kết quả kinh tế. Câu trả lời là giá trị. Giá trị, tạo nên sự khác biệt, bạn không bao giờ có thể, tạo thêm được thời gian, nhưng bạn có thể trở nên có giá trị hơn, khái niệm giá trị này, là một bài học quan trọng trong kinh tế, cho dù bạn làm trong một dây chuyền lắp ráp, hay trong một cửa hàng tạp hóa, bạn được trả lương theo giá trị. Bây giờ tôi biết rằng, bạn sẽ dùng thời gian, để mang giá trị ra thị trường, nhưng bạn không được trả lương cho thời gian, bạn được trả lương cho giá trị, cho năng suất lao động của bạn. Một cách sai lầm, người đàn ông sẽ nói. Tôi kiếm được 20 đô la mỗi giờ, điều đó không đúng, nếu điều đó đúng. Anh ta chỉ làm việc ở nhà, để nhận tiền được gửi đến. Không, anh ta không được trả 20 đô la cho một giờ đó, anh ta được trả 20 đô la, cho giá trị, được đưa vào một giờ đồng hồ, mà anh ta làm việc, trả lương theo giờ chỉ đơn giản, là một cách thức tiện lợi, để có thể đo lường giá trị, đã được tính toán trước. Đó là lý do tại sao câu hỏi, liệu có thể trở nên có giá trị gấp đôi, và làm ra số tiền gấp đôi cho mỗi giờ làm việc, có cách nào để tôi trở nên có giá trị gấp 3 lần, hay thậm chí gấp 4 lần, trong cùng một giờ làm việc, và câu trả lời là. Dĩ nhiên. Bạn có thể trở nên giá trị hơn, nếu, và luôn có chữ nếu. Đúng không. Bạn có thể thấy, điều này rất dễ bị hiểu lầm, người đàn ông nói. Tôi có 10 năm kinh nghiệm.

Tôi không hiểu tại sao, tôi không làm tốt hơn, điều mà anh ta không nhận ra là, anh ta không có 10 năm kinh nghiệm, những gì anh ta có, chỉ là 1 năm kinh nghiệm, được lặp lại 10 lần, anh ta chẳng hề thực hiện một cải tiến, hay một cách tân nào trong 9 năm, ai cũng cần nhiều tiền, nhưng hầu hết mọi người, không tìm kiếm nó ở đúng chỗ, người đàn ông của chúng ta nói, tôi cần nhiều tiền hơn, tôi sẽ thuyết phục ông chủ của tôi. Này, tôi phát hiện rằng, những ông chủ thường nổi tiếng, vì không trả lương nhanh, và dễ dãi, tôi chưa từng thấy ông chủ nào bất ngờ bị kích động, và tăng gấp 3 lần lương của ai đó, mà không vì bất kỳ lý do nào, một vài người nói, chúng ta sẽ đấu tranh để được nhiều hơn, vấn đề là, một khi bạn bắt đầu đình công, thì bạn sẽ tiếp tục phải đình công, khi hợp đồng lao động kết thúc.

Ngoài ra, bằng việc đưa ra yêu sách, tất cả những gì bạn nhận được, chỉ là những mẫu nhỏ rời rạc, hiếm khi đủ sống. Hãy quên những phương thức, chỉ giúp bạn đủ để trang trải chi phí đi. Nghe này, bạn có thể sống bằng vỏ bánh mì, và một đôi giày, nhưng đó không phải là thứ dành cho bạn, bạn không đọc cuốn sách này, để có được những mẩu bánh vụn, rơi rớt từ bàn ăn cuộc đời, bạn muốn những bữa tiệc. Đúng không. Tôi biết một số nhân viên bán hàng, thường tìm kiếm những phương thức mới. Họ nói. Chúng ta sẽ mua những cuốn sách kinh doanh, dạy về những mánh lới buôn bán, chúng ta áp dụng chúng, với những khách hàng tiềm năng, làm lóa mắt họ, với những thứ hấp dẫn, và lấy tiền của họ, trước khi họ biết chuyện gì đang xảy ra. Ừ. Tôi đoán bạn cũng có thể thử làm điều đó, nhưng kinh nghiệm của tôi cho thấy rằng, trừ khi bạn làm ăn sòng phẳng, nghĩa là bạn trao cho đối tác, những giá trị xứng đáng, với những gì họ bỏ ra, còn không, bạn sẽ kết thúc ở nấc thang kinh tế thấp nhất, những gì bạn có được bằng mánh lới, không có ý nghĩa, những gì bạn có được bằng yêu sách, không có ý nghĩa, chính những gì bạn có được bằng hiệu suất công việc, mới có ý nghĩa, tôi thường nghĩ rằng, hiệu suất chịu ảnh hưởng chủ yếu từ những nguyên nhân bên ngoài, nhưng tôi đã phát hiện ra rằng, chính những khả năng, và phẩm chất bên trong của mỗi con người, mới thực sự quyết định hiệu suất làm việc của họ. Tôi đã luôn tìm kiếm câu trả lời từ bên ngoài.

Sau đó. Tôi học được rằng, thành công và hạnh phúc, không phải là những giá trị để theo đuổi, chúng là những giá trị để phát triển, mọi người thường hỏi tôi, làm thế nào, để tôi có thu nhập trên mức trung bình. Câu trả lời là, trở thành một người trên trung bình, bằng cách nào, với những người mới bắt đầu, hãy phát triển một cái bắt tay trên trung bình, một số người nói rằng, họ muốn thành công, nhưng thậm chí, họ không đầu tư cho cái bắt tay của họ, cũng dễ dàng như việc cải thiện điều đó, họ lại để cho nó trôi qua, họ không hiểu. Bạn có muốn là người trên trung bình, thế thì hãy phát triển một nụ cười trên trung bình, phát triển sự quan tâm đến người khác, mức trên trung bình, phát triển cường độ chiến thắng trên trung bình, điều đó làm thay đổi mọi thứ, không có gì vô nghĩa hơn, là tìm kiếm một công việc trên trung bình, với tiền lương trên trung bình, mà không trở thành một người, làm việc trên trung bình. Tôi gọi đó là sự giao động. Tôi đã từng nói. Tôi hi vọng rằng, mọi thứ sẽ thay đổi, đó dường như chỉ là hy vọng của tôi, nếu các điều kiện không thay đổi, thì tôi sẽ gặp rắc rối nghiêm trọng. Sau đó, tôi phát hiện rằng, không có thứ gì sẽ thay đổi, và tôi cảm thấy như mình đang chết đuối.

Cách đây không lâu, tôi có một cuộc hội thảo ở Honolulu, với các nhà điều hành của một công ty dầu lửa, chúng tôi ngồi quanh chiếc bàn họp khổng lồ, toàn những nhà điều hành hàng đầu từ khắp thế giới, khi có một người trong số họ nói. John, ông biết một số người quan trọng trên khắp thế giới, ông nghĩ sao về những gì diễn ra trong 10 năm tới. Tôi nói, thưa quý ông, tôi thực sự biết những người đó, tôi có thể nói cho quý ông, chính xác những gì sẽ xảy ra, khi tôi nói vậy, căn phòng trở nên lặng như tờ. Tôi tiếp tục, theo những gì mà tôi biết, và theo kinh nghiệm sống của tôi, tôi kết luận rằng, trong vòng 10 năm tới, mọi chuyện sẽ diễn ra, như nó luôn luôn diễn ra. Đến đây, chắc bạn sẽ không vui, với những gì tôi đang chia sẻ với bạn đúng không. Đúng là không ai có thể cảm thấy vui, khi nghe những câu trả lời như vậy, tôi phải thú nhận, là tôi nói điều này, để phần nào làm nhụt chí, những nhóm người tự cao, tự đại này, nhưng tôi cũng nói điều đó, vì nó tuyệt đối đúng. Thủy triều tràn vào, và rồi điều gì xảy ra. Đúng vậy, nó sẽ rút ra, đó là cách thức đã xảy ra, trong ít nhất 6000 năm, mà lịch sử đã ghi lại, và có lẽ còn lâu hơn thế rất nhiều. Trời sáng, và rồi điều gì đã xảy ra. Trời tối, đó là cách thức mà bầu trời đã diễn ra, trong ít nhất 6000 năm, chúng ta không hề bị sốc chút nào vì điều đó, nếu khi mặt trời lặn, một người đàn ông nói, chuyện gì xảy ra thế này, chuyện gì xảy ra thế này, chúng ta đều biết chắc rằng, ông ta chỉ vừa mới đến đây đúng không.

Mùa tiếp theo mùa thu là, bạn lại đúng rồi, và làm ơn nói cho tôi biết, mùa đông đã theo sau mùa thu bao nhiêu lần, luôn luôn không hề sai, trong ít nhất 6000 năm. Đúng vậy, một vài mùa đông kéo dài, và một số thì ngắn, một vài mùa đông khắc nghiệt, và một số thì dễ chịu, nhưng dù như thế nào, chúng luôn theo sau mùa thu, điều này sẽ không thể thay đổi, thỉnh thoảng bạn có thể hình dung điều đó, thỉnh thoảng nó lại là điều bí hiểm, thỉnh thoảng nó diễn ra tốt. Đôi lúc, nó là một sự hủy hoại, bạn thấy đó, nó sẽ không thay đổi, sau 6000 năm được ghi nhận trong lịch sử, cuộc sống là một sự pha trộn của cơ hội, và khó khăn, nó là vậy. Người đàn ông nói. Được rồi. Vậy thì đời tôi sẽ thay đổi như thế nào, và câu trả lời là, cuộc đời của anh chỉ thay đổi, khi anh thay đổi, bất cứ khi nào tôi nói, cho dù với những nhà điều hành doanh nghiệp, hay với học sinh trung học, thông điệp của tôi luôn giống nhau, cách duy nhất để mang lại sự tốt đẹp hơn cho bạn, là khi bạn trở nên tốt hơn. Tốt hơn, không phải là thứ gì đó mà bạn mong ước, đó là thứ bạn phải trở thành.

Mùa của cuộc sống. Đây là hai câu tôi muốn bạn xem xét. Thứ nhất. Cuộc sống và thương mại giống như các mùa. Thứ hai. Bạn không thể thay đổi các mùa, nhưng bạn có thể thay đổi chính mình. Bây giờ, với sự dẫn đường của hai câu nói trên, chúng ta hãy xem xét về các mùa của cuộc sống, và cách mà bạn có thể kiểm soát chúng tốt nhất.

Đông, thời để tăng trưởng mạnh. Đầu tiên và trước hết, hãy học cách để kiểm soát Mùa đông, có đủ loại Mùa đông, có Mùa đông kinh tế, khi những con sói tài chính ở trước cửa, có Mùa đông thể chất, khi sức khỏe của chúng ta tồi tệ, có Mùa đông cá nhân, khi trái tim chúng ta tan nát, ngày Đông tháng giá, những thất vọng cô đơn, đó là cách mà những bản nhạc buồn được viết ra. Thế thì câu hỏi lớn là, làm thế nào chúng ta kiểm soát được Mùa đông. Một vài người đến bên tờ lịch, và xé đi tháng giêng, rồi giả như nó không tồn tại, nhưng đó là cách làm của trẻ con, nó không giải quyết được điều gì, để tôi nói cho bạn biết, cách mà người trưởng thành làm, họ trở nên mạnh mẽ hơn, họ trở nên khôn ngoan hơn, họ trở nên tốt hơn, đó không phải là một ý tưởng tồi, dù Mùa đông để phát triển cá nhân, trước khi hiểu được điều này, tôi thường dành những mùa đông của tôi, để mong chờ mùa Hạ. Tôi đã không hiểu, thế rồi cuối cùng, khi tôi vừa trải qua một mùa bán hàng tồi tệ. Earl Shoaff bảo, đừng mong nó sẽ dễ dàng hơn, cậu hãy mong mình tốt hơn, đừng mong sẽ có ít trục trặc hơn, hãy mong có nhiều kỹ năng hơn, đừng mong có ít thử thách hơn, hãy mong được khôn ngoan hơn. Vì thế, tôi không thể thực tâm nói với bạn rằng, tôi đã hoan nghênh mùa đông, nhưng tôi có thể nói với bạn rằng, tôi đã sử dụng chúng để tăng tốc cho mùa xuân, luôn đến sau mùa đông.

Xuân, thời để tận dụng, hãy học cách tận dụng mùa xuân, hãy là trốn tuyệt vời cho mùa xuân thể hiện, ngay sau mùa đông, cơ hội sẽ theo sau khó khăn, sự phát triển theo sau thoái trào, giống như một guồng máy, thượng đế là một thiên tài, mùa xuân là thời gian để tận dụng các cơ hội, hãy ghi chú hai từ này. Tận dụng. Đừng để thời tiết dễ chịu đánh lừa bạn, nếu bạn muốn tốt đẹp vào mùa thu, thì đây là lúc để gieo hạt, thực tế tất cả chúng ta đều phải xuất sắc, ở một trong hai việc, hoặc là trở nên giỏi trồng trọt trong mùa đông, hoặc là phải học cách ăn xin trong mùa thu. Vì thế, hãy bận rộn trong mùa xuân, chỉ có một số mùa xuân cho mỗi người. Bản nhạc The Beatles từng viết, “cuộc đời quá ngắn”. Và với John Lennon vào lúc ở trên đường phố New York thì cuộc đời là cực ngắn. Chú thích. John Lennon là một trong những người sáng lập ra ban nhạc The Beatles, ông bị bắn chết ở tuổi 40, ngay trước cửa nhà mình tại thành phố New York, vào ngày mùng 8 tháng 12 năm 1980.

Hạ. Thời để chăm sóc, hãy học cách chăm bón, và bảo vệ mùa màng của bạn suốt mùa hè, bạn cần hiểu rằng, ngay khi bạn gieo trồng, côn trùng và cỏ dại, sẽ cố tìm cách hủy hoại mùa màng của bạn, và chúng sẽ thành công, nếu bạn không ngăn cản chúng, một phần của thành công, là học được cách bảo vệ những gì bạn đã tạo ra, và đó là bài học lớn nhất của mùa hè. Đây là hai sự thật, mà bạn sẽ học xong suốt mùa hạ của mình. Thứ nhất, bạn sẽ học được rằng, mọi điều tốt đẹp đều sẽ bị tấn công, đừng ép tôi đưa ra lý do. Tôi không biết tại sao, nhưng tôi thực sự biết rằng, đó là sự thật. Tất cả mọi khu vườn sẽ bị xâm lấn, nếu không hiểu được điều này, thì bạn quá ngây thơ. Thứ hai. Bạn sẽ học được rằng, mọi thứ giá trị phải được bảo vệ, mọi giá trị xã hội, chính trị, hôn nhân, thương mại, phải được bảo vệ, mỗi khu vườn phải được chăm sóc trong suốt mùa hè. Trừ khi bạn bảo vệ những gì mình tin, nếu không khi mùa thu đến, bạn chẳng còn lại gì.

Thu. Thời để nhận trách nhiệm, mùa thu là mùa chúng ta thu hoạch thành quả từ mùa xuân, và mùa hạ của mình, sự trưởng thành có thể được định nghĩa bằng, khả năng chịu trách nhiệm, về những mùa vụ, mà chúng ta đã chăm sóc, dù bội thu, hay yếu kém, chịu hoàn toàn trách nhiệm, là một trong những hình thức cao nhất, xác định mức độ trưởng thành, của mỗi con người, và cũng là một trong những điều khó nhất, đó là ngày bạn bước qua tuổi thơ, để trở thành người lớn, hãy học cách chào đón mùa thu, mà không hề phải hối lỗi, hay than vãn, không hối lỗi, nếu bạn đã làm tốt, và không than vãn, nếu bạn đã làm không tốt, điều đó không dễ, nhưng nếu bạn đủ trưởng thành, bạn sẽ làm được. Khi còn trẻ, tôi đã từng gặp rất nhiều vấn đề với chuyện này, đề phòng trường hợp có ai hỏi, tôi thường mang theo bên mình, danh sách những lý do, khiến tôi làm không tốt, danh sách mà tôi gọi bằng cái tên đơn giản, những lý do không làm tốt, với rất nhiều chứng cứ ngoại phạm, tôi đổ lỗi cho chính phủ, chính phủ nằm ở đầu danh sách của tôi. Tôi đổ lỗi cho thuế, nhìn xem bạn còn lại gì, sau khi họ đã lấy mọi thứ, tôi đổ lỗi cho giá cả, bạn vào một siêu thị, với 20 đô la, và bước ra với nửa túi thực phẩm, tôi đổ lỗi cho thời tiết, tôi đổ lỗi cho giao thông, tôi đổ lỗi cho chiếc xe của mình, và nhà sản xuất xe hơi, tôi đổ lỗi cho những mối quan hệ tiêu cực, họ luôn phán xét tôi, tôi đổ lỗi cho những người hàng xóm, yếm thế của mình, tôi đổ lỗi cho cộng đồng.

Thấy chưa. Tôi có rất nhiều lý do thuyết phục, cho việc không làm tốt, ít ra tôi đã nghĩ vậy. Earl Shoaff rất tốt bụng, nhưng ông ấy thẳng tính, một ngày nọ ông ấy nhìn tôi với nét mặt hơi lạ lùng, và hỏi. Jim, chỉ là vì tò mò, cậu cho tôi biết tại sao đến giờ, cậu đã không làm tốt mọi thứ, câu hỏi xuất sắc đúng không. Để chứng tỏ mình không đến nỗi tệ. Tôi quyết định, nêu hết mọi lý do trong danh sách của mình, tôi đã lấy hết can đảm để làm điều đó, tôi nêu hết danh sách dài lê thê này, chính phủ, thuế má, giá cả, mọi thứ. Ông ấy kiên nhẫn lắng nghe, tôi nêu mọi lý do, khi tôi nói xong, ông ấy săm soi danh sách của tôi trong vài giây. Cuối cùng, lắc đầu ông ấy nói, chỉ có một điểm sai trong danh sách của cậu, cậu không có trong đó. Sau đó, tôi nhanh chóng xé danh sách, những lý do không làm tốt của mình, rồi tôi lấy một tờ giấy mới, và viết vào đó một chữ: Tôi. Tôi thường đổ lỗi cho mọi thứ bên ngoài, về sự thiếu tiến bộ của mình, cho đến khi tôi phát hiện rằng, vấn đề của mình là từ chính mình, không phải những gì xảy ra, quyết định kết quả, những gì xảy ra thì đã xảy ra, và nó xảy ra với tất cả mọi người, mọi người đều có câu chuyện của mình, một vài người nói. Vâng, nhưng ông không hiểu nỗi thất vọng của tôi từng trải qua. Thôi nào, mọi người đều có những nỗi thất vọng, thất vọng không phải là quà tặng đặc biệt chỉ dành cho bạn, câu hỏi là, bạn sẽ làm gì với chúng.

MUA SÁCH ỦNG HỘ SÁCH TÓM TẮT & TÁC GIẢ
THÔNG TIN CHÍNH THỨC CỦA SÁCH TÓM TẮT

error: Cảnh báo! Bạn không thể COPPY!
0848775566
icons8-exercise-96 challenges-icon chat-active-icon
chat-active-icon