49 lượt xem

“Đừng Bao Giờ Từ Bỏ Giấc Mơ” | BIẾN ƯỚC MƠ THÀNH SỰ THẬT | Phần 4

Chào mừng bạn đến với Sách tóm tắt. Hôm nay mình sẽ gửi đến bạn phần 4, bản tóm tắt của cuốn sách có tựa đề: “Đừng Bao Giờ Từ Bỏ Giấc Mơ”. Những điều thông thái, tôi học được trong kinh doanh, và cuộc sống, của tác giả: Chip Gaines. Các bạn nhớ nhấn nút đăng ký kênh, và vào nhóm cộng đồng hội đam mê đọc sách cùng Sách tóm tắt, để không bỏ lỡ bất kỳ cuốn sách hay nào. Ngoài ra, bạn cũng có thể truy cập website để mua sách, ủng hộ Sách tóm tắt và tác giả, chắc chắn bạn sẽ thấy hạnh phúc hơn rất nhiều.

Chương 7. Thận trọng từng bước. Tôi còn nhớ rõ như là ngày hôm qua vậy, lúc ấy đã gần nửa đêm. Joanna nắm lấy cánh tay tôi, rồi thì thầm, em cần phải nói với anh việc này, hồi đó, kèm theo sau câu nói ấy là, em có thai rồi. Một câu đơn giản, nhưng lại khiến tôi vô cùng xúc động, nhưng vì Joanna đang mang thai lần thứ hai, vậy nên tôi chắc chắn, điều ấy không thể xảy ra. Ella Rose đứa con thứ hai của chúng tôi, sẽ ra đời trong một vài tháng tới, và chúng tôi đang tập làm quen với cuộc sống, cùng hai đứa con nhỏ, tôi bật đèn ngủ, và ngồi dậy để nghe Joanna nói. Em nghĩ đã tới lúc đóng cửa tiệm rồi, cô nghiêm túc nói, tôi nhìn cô ấy đầy vẻ hoài nghi, trông cô ấy không hề có vẻ buồn bã, hay thất vọng. Tuy nhiên, tôi biết cô ấy khó khăn nhường nào, khi đưa ra quyết định này, để giúp bạn hiểu rõ hơn tình huống khi ấy, vấn đề như thế này, cửa hàng McDonald Market, chúng tôi mở hồi năm 2003, đang bắt đầu hoạt động ổn định, Joanna đã có nơi phát huy sở trường của mình, và phát triển một phong cách độc đáo, thu hút nhiều khách địa phương, ghé thăm cửa hàng.

Cô ấy cũng xây dựng được cơ sở khách hàng vững chắc, hoạt động kinh doanh rất nhịp nhàng, và ổn định, tôi vô thức vỗ nhẹ vào đầu rồi an ủi, và khuyên cô ấy nên đi nghỉ ngơi, rồi sau đó chúng tôi bàn tiếp chuyện đó vào buổi sáng. Tôi nghĩ, chẳng qua do cô ấy đã có một ngày dài vất vả, và mệt mỏi, hồi đó cô ấy dành hầu hết thời gian trong ngày, tại cửa hàng với Drake, khi đó mới chỉ là một đứa trẻ đang tập đi. Drake thường xuyên tỉnh giấc giữa đêm, nên cô ấy không được ngủ tròn giấc, tôi biết cô ấy đã hoàn toàn kiệt sức, và tôi không muốn cô ấy phải đưa ra một quyết định lớn như vậy, trong khi đang quá mệt mỏi.

Nhưng Joanna không muốn đợi đến sáng hôm sau, nên tôi lại nhẹ nhàng đưa ra lời khuyên dành cho cô ấy, tôi luôn là kiểu người, có khả năng cứu vãn tình thế. Vì vậy, tôi nghĩ mình có trách nhiệm, phải đưa ra góp ý, để cô ấy tiếp tục giấc mơ, không phải là Joanna cần tôi hỗ trợ, mà tôi muốn giúp cô ấy, đưa ra quyết định sáng suốt nhất, tôi đề cập đến việc, tìm một vài nhân viên bán thời gian, để Joanna có thể dành nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn, cô ấy nhìn tôi kiên quyết và lắc đầu, không được Chip ạ.

Đã đến lúc rồi, em có cảm giác là như vậy, cửa hàng này không chỉ là sở thích của Joanna, mà còn là cuộc sống của cô, đạo đức nghề nghiệp của Joanna, là một sự kết hợp hoàn hảo, giữa khả năng điều hành của cha, và sự kiên trì của mẹ, sự kết hợp đó khiến vợ tôi trở thành một người kinh doanh giỏi giang, cô ấy đam mê đến từng chi tiết nhỏ nhặt, ngay sau khi cửa hàng đóng cửa, Joanna sẽ đi săn tìm một vài thứ gì đó mới mẻ, và độc đáo, để bổ sung vào kho hàng của mình, cô ấy chạy tới cửa hàng đồ cổ, và cửa hàng bán đồ thanh lý, 10 phút trước khi họ đóng cửa, và vơ lấy những mảnh đồ nội thất bị hỏng, rồi mang về nhà, dồn hết tâm huyết vào sửa chữa, khi Drake nằm trên giường, vợ tôi luôn là một người chăm chỉ, và không ai có thể ngăn cản cô ấy, cho đến bây giờ, cho đến lúc này. Joanna là thuộc mẫu phụ nữ, không bao giờ thỏa hiệp, luôn rõ ràng, tách bạch mọi chuyện, nét tính cách này, khiến cô ấy khó có thể cân bằng, giữa gia đình, và sự nghiệp, vì cô ấy cảm thấy, mình chỉ có thể làm xuất sắc một trong hai việc mà thôi, dành chút ít thời gian ở cửa hàng, sẽ không giải quyết dứt điểm vấn đề, vậy nên để có thể toàn tâm, toàn ý, chăm sóc bọn trẻ, cô biết gia đình sẽ phải lựa chọn từ bỏ cửa hàng, đến lúc này tôi biết, Joanna sẽ không cho qua vấn đề một cách dễ dàng, vào thời điểm đó, cửa hàng mang lại ít nhất một nửa thu nhập, cho gia đình chúng tôi, đó là một nguồn lực cần thiết, để tôi kinh doanh, và xây dựng nhà ở.

Vì vậy, ý nghĩ đóng cửa hàng, không chỉ là quyết định đầy rủi ro, mà còn ở mức độ nào đó, nó còn là ý tưởng cực kỳ ngu xuẩn, nhưng cô ấy thật sự rất nghiêm túc, nên chúng tôi đã rời khỏi giường, sang phòng bếp, tiếp tục cuộc trò chuyện, và nhanh chóng bắt đầu vạch ra kế hoạch tương lai, thường thì Joanna sẽ không đưa ra một quyết định, có thể thay đổi cuộc sống, mà cô ấy đã quyết ý thực hiện, mọi khi cô ấy sẽ bắt đầu cuộc trò chuyện, để chúng tôi thoải mái đưa ra các khả năng, phương án thực hiện, nhưng khi trực giác của cô ấy cảm thấy một điều gì đó, theo ý trời, thì sẽ chẳng có gì có thể thay đổi ý định của cô, hoặc thuyết phục cô từ bỏ cả. Tôi không dám thử, sau khi chúng tôi cưới nhau được 3 năm, tôi đã hiểu khi Joanna cảm thấy ý trời, nặng hơn bình thường, thì thường quyết định của cô ấy là đúng, cả Joanna và tôi, đều có bản năng mạnh mẽ, và rất thích quá trình tiến hành thẩm định, xem xét, nhưng nếu chúng tôi cảm giác dường như sắp có điều gì đó xảy ra, thì chúng tôi sẽ không ngần ngại thực hiện nó, ngồi bên bàn bếp, với bút và giấy trong tay, cả Joanna và tôi, mất cả đêm để hoạch định chiến lược, để thông báo việc đóng cửa, và thanh lý hàng trong kho, đồng thời suy tính phương án bù đắp, vào khoản thu nhập mất đi sắp tới.

Joanna thì nghĩ, tái phương án kinh doanh, cô ấy từng thực hiện trước đây, mở hội chợ đồ giảm giá, vào một ngày trong nhà của chúng tôi. Joanna sẽ chịu trách nhiệm dự trữ những món đồ nội thất, và đồ trang trí độc đáo, và sắp xếp hàng hóa, trong mọi căn phòng trong ngôi nhà, hoạt động bán hàng tại nhà này, đã thành công rực rỡ, đến nỗi chỉ đến trưa, những món hàng cuối cùng đều được bán hết, Joanna đề xuất thực hiện 4 ngày trong năm, và điều đó thực sự là một lựa chọn khả thi. Cuối cùng chúng tôi đã ngủ được vài giờ, trước khi Drake thức giấc, vừa lo lắng, và háo hức, cho thách thức mới, mà chúng tôi sắp phải đối mặt này. Tôi ủng hộ việc Joanna đóng cửa hàng, như lúc tôi từng ủng hộ cô ấy mở cửa hàng vào năm 2003, và tôi thực sự mừng thay cho cô ấy, giấc mơ của Joanna, là xây dựng McDonald Market, thành niềm tự hào của cô ấy, và cô đã thành công vượt qua mục tiêu đó. Bây giờ 3 năm sau, cô đã có một giấc mơ mới, một giấc mơ khiến cô ấy đam mê đến mức, sẵn sàng buông bỏ cửa hàng yêu quý của mình, đó là khao khát được ở bên bọn trẻ, đôi khi các quyết định âm thầm, những quyết định mà cả hai người cùng nhất trí, là những quyết định bạn sẽ thấy thích thú nhất, mỗi khi nhìn lại, đó là đêm quan trọng, để hình thành phản ứng dây chuyền, dẫn đến các sự kiện, đã đưa đẩy chúng tôi, có như ngày hôm nay, và tất cả những điều đó xảy ra, bởi vì Joanna hành động theo bản năng của mình, khi tiếng nói từ trái tim đã nói với cô ấy rằng, đã đến lúc cần có một giấc mơ mới, tôi chưa bao giờ tự hào về cô ấy hơn thế, chúng tôi đều biết rằng, cô ấy đang rất mạo hiểm, nhưng cô lại không hề lao núng, hay lo sợ trước những gì sắp xảy tới. Trong vòng 2 tháng, Joanna đã bán hết hàng tồn kho, rồi quyết toán, và thông báo cho các nhà cung cấp biết rằng, cô đã đóng cửa hàng, hai ngày đáng nhớ nhất với Joanna, với cửa hàng Little Shop, trước đầu tiên khai trương, cô ấy đã cực kỳ lo lắng và hồi hộp, và ngày cô đóng cửa hàng, cho dù buổi chiều đó, bước chân trở về của cô có nặng nề đến nhường nào, thì Joanna hiểu rằng, đây là điều phù hợp với chúng tôi, cô ấy hít một hơi sâu, vặn chìa khóa và bước ra khỏi cái cửa hàng nhỏ bé, khuất trong góc nhỏ đó, thanh thản nói lời tạm biệt, với nơi từng là giấc mơ của mình.

Sau đó một năm, tôi nhận ra Joanna thật sự rất thích ở nhà, chú tâm vào việc chăm sóc hai đứa con của chúng tôi, dường như cô đã trút được mọi gánh nặng trên vai, đó là một năm tuyệt vời, đầy bất ngờ, và tôi nghĩ Joanna ắt hẳn đã dành rất nhiều thời gian trên Pinterest, để giải trí trong năm đó, và để trau dồi thêm khả năng sáng tạo của mình, đây là lúc cô ấy bắt đầu học cách nấu ăn, dọn dẹp, làm vườn, thiết kế sổ lưu niệm, làm đồ thủ công, và thực hiện những ý tưởng sáng tạo mà cô ấy vô cùng yêu thích, tôi biết bọn trẻ muốn cô ấy ở nhà suốt ngày đêm, nhưng đôi khi tôi nghĩ mình phải xem xét việc lấy cơ thể của bản thân, làm lá chắn để bảo vệ những sinh mệnh bé nhỏ, trước sức sáng tạo, năng lượng, và tiềm năng vô hạn, trong việc thực hiện hàng triệu việc lặt vặt, cùng một lúc của cô ấy, để làm rõ hơn những gì tôi muốn nói. Joanna Stevens Gaines, hôm nay là đồng chủ trì của một chương trình truyền hình thực tế, nổi tiếng tại Mỹ, trong chương trình này, cô lên ý tưởng, và thiết kế khoảng 18 căn nhà mỗi mùa, trong thời gian nghỉ ngơi giữa mùa, cô kiểm soát mọi công việc, các công việc bán lẻ, và thiết kế đồ nội thất, trong khi vẫn ân cần cho ăn, và sửa sang quần áo, cũng như chăm chút cho 4 đứa con dưới 12 tuổi, và quan tâm đến tôi.

Cô ấy cũng là người phụ nữ, người đã tập trung tất cả năng lượng, và sáng tạo của mình, vào việc chăm sóc hai đứa con nhỏ của chúng tôi, cô ấy không ngừng làm việc, cả Joanna và tôi đều đồng ý rằng, chẳng có gì đáng quý hơn ở nhà với bọn nhỏ cả, nhưng sau đó, cô ấy đã mất quá nhiều năng lượng, vào việc tiến hành kế hoạch dài hạn của chúng tôi, tội nghiệp bọn trẻ, chúng luôn phải tự vui chơi một mình. Hai năm sau, Joanna nhảy vào công trường của tôi, để những món đồ sáng tạo, cô ấy khỏi cuốn hút bọn trẻ. Sau đó cứ như thế, Joanna lại mang thai đứa thứ ba, tôi nhớ trong thời gian thai kỳ, cô ấy nhớ công việc sáng tạo của mình rất nhiều, cô bắt đầu hỏi tôi về kế hoạch xây dựng, sau đó sẽ tranh thủ đọc các bản thiết kế, và bản phác thảo bố cục trong giờ ngủ trưa của bọn trẻ, cô ấy thực sự có tài, trong việc đặt mình, vào góc độ của những người này ở trong ngôi nhà, cô sẽ giả vờ coi như đó là phòng tắm, nhà bếp, hoặc phòng khách của mình, và điều đó giúp cô ấy nhìn thấy, và nhận ra những điều tôi chưa bao giờ suy xét đến, cô ấy sẽ nghĩ ra những ý tưởng kỳ quặc, thành thật mà nói, tôi đã nghĩ nó khá là ngu ngốc, anh nghĩ sao, nếu chúng ta sẽ phá vách thạch cao, và để lộ những tấm ván cũ, anh tưởng việc vẽ hình mặt cái lò sưởi, rồi gắn lên tường, thì khiến trông nó sẽ giống một cái lò sưởi ư, điều đó chẳng làm ta cảm thấy ấm cúng hơn đâu, mà lại còn trông rất xấu, và sau khi dỡ bức tranh ấy xuống, những gì còn sót lại, chính là những lỗ hỏng lớn trên bức tường, anh muốn lắp đặt cánh cửa phong cách giả cổ, vào tủ bếp ý ạ, khách hàng chắc chắn khá bực mình vì điều đó.

Nhưng thực tế hoàn toàn khác, thực tế là họ yêu thích những ý tưởng của Joanna. Joanna đã dành nhiều năm, phụ trách một cửa hàng trang trí nội thất, và nghiên cứu yêu cầu của khách hàng, do đó, cô gần như đã trở thành một chuyên gia, săn lùng phong cách độc đáo, để trang hoàng nhà ở, mỗi món đều có một ý nghĩa, chứ không phải chỉ là đồ trang trí nội thất đơn thuần, cô ấy biết mình đang làm gì, và khách hàng mong muốn điều gì.

Joanna đã đặt mình vào quá trình thực hiện ý tưởng, và biến bản thân trở thành một thành viên tuyệt vời của đội ngũ, sự bổ sung nhân lực thiết thực, vào nhóm những người đàn ông, không có nền tảng, cũng như con mắt thẩm mỹ về thiết kế nội thất. Như vậy, nhà thiết kế nội thất Joanna Stevens Gaines ra đời, nhưng không phải đến từ những trường dạy thiết kế chất lượng cao, hay là thực tập sinh của một số đơn vị thiết kế nội thất cao cấp, cô ấy có năng khiếu thiên bẩm trong mảng đó, vì cô ấy đã có thời gian làm việc trong nghề này, và thực hành, cũng như điều chỉnh khả năng tự nhiên của mình sao cho phù hợp, cuối cùng cô đã trở thành một nhà thiết kế tài giỏi, và nhiệt huyết như ngày hôm nay.

Khi đang chuẩn bị cho sự ra đời của Drake, vào năm 2008. Chúng tôi bắt đầu nhận thấy, ảnh hưởng từ cuộc khủng hoảng nhà đất diễn ra trên khắp nước Mỹ, những ngôi nhà chúng tôi đã mua, và dự tính bán, đang rơi vào tình trạng ế ẩm lâu hơn, kế hoạch ban đầu, nếu không bán được nhà, chúng tôi buộc phải cho thuê, hoặc thậm chí chấp nhận, cho người mua mua trả góp, bất kỳ động thái nào, để có thể bù vào khoản tiền vay ngân hàng, tôi nhận ra nếu chúng tôi không tự làm mới bản thân, chúng tôi sẽ không làm được gì cả, và với tôi, câu nói đó không phải là sự chọn lựa.

Chúng tôi nhận ra rằng, mình cần phải đa dạng hóa ngành nghề, vì vậy, chúng tôi đã tiến vào thị trường, cải tạo nhà ở dân cư, và thương mại, trước đây chúng tôi đã xây dựng danh tiếng khá vững chắc, trong giới đầu tư, và kinh doanh bất động sản, nhưng bối cảnh giờ đã khác, trong môi trường tài chính đầy rủi ro, mọi người lúc này lựa chọn chi tiền nhiều hơn, để cải tạo ngôi nhà họ đang có, chứ không bất chấp đặt cọc mua nhà mới như trước kia. Chính vì vậy, họ có xu hướng tìm kiếm những phương án cải tạo nhà ở, nhằm nâng cao mức sống hiện tại của mình, vì việc tu sửa nhà bếp, và phòng tắm, cải tạo không gian. Các dự án như vậy, vừa giúp chủ sở hữu tiết kiệm chi phí, vừa đem lại nhiều lợi ích lớn hơn, hoạt động cải tạo nhà ở, không hẳn là những gì chúng tôi mong muốn, trên quan điểm bảo đảm an toàn tài chính, mọi thứ vẫn còn rất khó khăn, nhưng Joanna tin tôi, và cô ấy biết, dù có vấn đề gì đi chăng nữa, chúng tôi vẫn có thể tìm ra cách giải quyết, tôi luôn là cái thằng lắm mưu nhiều kế, và hứng thú với mọi thử thách khó khăn.

Vì vậy, không lãng phí thời gian đứng yên một chỗ, và chần chừ, tôi đã tiến bước về phía trước, sinh nhật lần thứ 30 của Joanna sắp tới, vì tôi từng nói với Joanna rằng, vì cô ấy đã làm rất nhiều điều tuyệt vời, khiến tôi vô cùng ngạc nhiên trong ngày tôi tròn 30 tuổi, nên giờ tôi sẽ đánh bại cô ấy, bằng một bất ngờ còn lớn hơn thế, vấn đề duy nhất lúc này, là chúng tôi không có nhiều tiền dư giả tiêu xài, tất nhiên điều đó không cản bước được tôi, nhưng đó cũng là một rào cản khá lớn. Vì vậy, vào một buổi chiều thứ bảy, tôi nhắc điện thoại lên và bắt đầu gọi điện, hỏi xin ý kiến hay ho nào đó, cuộc gọi đầu tiên của tôi, đến tổng biên tập tạp chí địa phương, The Walker New.

Tôi muốn hỏi chi phí đăng quảng cáo chúc mừng sinh nhật, trong số phát hành tháng tiếp theo của họ, câu trả lời tôi nhận được, là 695 đô la, nếu không có chi phí phát sinh, thì đây là cái giá khá hời, để Joanna bất ngờ, một phương án độc đáo, và tuyệt hảo để chúc mừng sinh nhật Joanna. Nhưng trong khi nói chuyện với họ, thì tôi tình cờ biết, mỗi số nguyệt san The Walker New, đều có chuyên mục ai là ai, tóm tắt các sự kiện của tháng đó. Vì vậy, tôi đã nhanh chóng lựa chọn tạp chí, thành một nhân tố trong bữa tiệc mừng sinh nhật thứ 30 của Joanna. Họ hỏi, đợi đã, đó là ai vậy, nhưng tôi đã bỏ qua câu hỏi đó, và chuyển hướng tới một thứ chắc chắn, sẽ khiến họ cắn câu, tôi báo cho họ biết rằng, sắp tới sẽ có một bữa tiệc quy mô lớn, với sự tham dự của tất cả các nhân vật xuất chúng nổi bật của The Walker New, họ đã mua nó, vấn đề duy nhất là, tôi không biết bất kỳ cá nhân nổi bật nào ở The Walker New, nhưng tiểu tiết đó không khiến tôi bận tâm, tôi đã mời được tạp chí tham gia, kế hoạch của tôi từ quảng cáo, chúc mừng sinh nhật Joanna lần thứ 30, phát triển trong một bữa tiệc bất ngờ, và hoành tráng. Tôi vẫn sẽ làm quảng cáo, nhưng tôi dự định sử dụng nó, như Chip, để trao đổi với tất cả các nhà cung cấp, mà tôi định sẽ nhờ họ giúp đỡ, kế hoạch của tôi là, gửi lời chào, lời cảm ơn, tới tất cả những ai đã đóng góp cho sự kiện này.

Tôi đã thuyết phục những nhà cung cấp này rằng, sự công khai sẽ giá trị với họ hơn là, mức phí thông thường nhận được, sự xuất hiện trong một sự kiện đáng chú ý, sẽ vô cùng đáng giá với mức chi phí họ đã trao đổi, sau khi lên kế hoạch, tôi đã lựa chọn địa điểm, và thuê một nhiếp ảnh gia, một ban nhạc sống, một quầy bar pha cà phê, một quầy thực phẩm, một quầy hoa. Tôi đã nói việc bằng cách nào đó, tôi mời được ngài thị trưởng tới tham dự chưa nhỉ. Tôi đã gọi đến văn phòng của cô ấy, một tuần trước sự kiện, và giải thích với trợ lý của cô rằng, đây là buổi tiệc đặc biệt của năm, tôi cũng đề cập tới việc tất cả những nhân vật xuất hiện, trên chuyên mục ai là ai, của The Walker New cũng sẽ tới tham dự. Tất nhiên, danh sách ai là ai của tôi, có hơi khác so với của cô ấy một chút, nhưng đâu có ai nhắc đến danh sách khách mời, tôi cũng kệ không nói, chỉ cần bí mật giữ tờ danh sách cho riêng mình là được, vào buổi tối hôm bữa tiệc diễn ra. Joanna những tưởng, cô ấy sẽ có một bữa tiệc nhỏ trong vườn, với những người bạn thân, tôi vui vẻ để mặc cô ấy tưởng tượng, tôi chưa từng nghĩ đến việc làm cô ấy bất ngờ, kể từ sau lễ đính hôn của chúng tôi.

MUA SÁCH ỦNG HỘ SÁCH TÓM TẮT & TÁC GIẢ
THÔNG TIN CHÍNH THỨC CỦA SÁCH TÓM TẮT

error: Cảnh báo! Bạn không thể COPPY!
0848775566
icons8-exercise-96 challenges-icon chat-active-icon
chat-active-icon